Không nói chuyện khác, mỗi sáng thức dậy, vén chăn lên, bên trong đều là mùi hương cơ thể của cô. Cô thỉnh thoảng dùng nước hoa, mùi quá đặc trưng cũng bám trên người anh không ít. Có lần anh còn nghe nhân viên phía sau bàn tán, nói trên người anh có hương nước hoa của phụ nữ, có phải có tình nhân bên ngoài hay không.
Mùi hương quen thuộc xộc vào mũi khiến Hạ Đông Lâm bất chợt cười khổ. Cô thật sự biết cách giày vò người khác mà, lần nào cũng hành người ta nhưng bản thân lại không biết. Giống như bây giờ, ép anh đến bước này coi như cô giỏi.
Tô Duy Duy thành công nên cười đắc chí, cô thoa toàn bộ tinh chất của mặt nạ lên mặt Hạ Đông Lâm. Chưa kể đường nét khuôn mặt của anh già đúng tiêu chuẩn, mặt nạ này dán lên mặt anh rất vừa vặn. Chính là mũi quá cao, mặt nạ giấy không che được, lộ ra một khe hở lớn. Tô Duy Duy nhìn sống mũi của anh, cảm thấy rất thích hợp. Tuy mũi của cô cũng không tệ, nhưng cũng chẳng cao đến mức đấy. Đúng là khuôn chỉnh hình trong sách giáo khoa, cao và đẹp.
Hạ Đông Lâm bị ép làm việc, không khỏi bật cười: “Em không thể cho anh quyền từ chối à? Em từng thấy qua tên đàn ông nào đắp mặt nạ chưa?
“Em chưa gặp. Nói nhảm. Trên thế giới này, cô là người đầu tiên mày mò mặt nạ, theo lẽ đương nhiên anh cũng là người đầu tiên trên thế giới này được dùng mặt nạ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây