Nói xong, cô ta bỗng nhiên nhào tới bên người Thái Quân, kéo lấy tay của Thái Quân, khóc lóc nói: "Mẹ, nể tình chúng ta từng là mẹ con, mẹ hãy bỏ qua cho nhà con đi! Nếu không có mẹ con, Tô Duy Duy đã chết từ lâu rồi đúng không? Con gọi mẹ là mẹ lâu như vậy, ít nhiều cũng có mấy phần tình cảm chứ?"
Thái Quân có chút sững sờ, đúng vậy, ban đầu Tôn Hồng Anh đã cứu Tô Duy Duy, để Tô Duy Duy không đến mức bị tàu hỏa kẹp chết, nếu như không có bà ta, Tô Duy Duy đã không được sống đến bây giờ, nói đến chuyện này, đúng là Tôn Hồng Anh có ơn cứu mạng với nhà họ Diệp.
Còn Tô Viện Viện...
Chút tình cảm ít ỏi đối với cô ta đã không còn từ sau khi biết cô ta đối xử với Tô Duy Duy như thế nào, biết cô ta thay thế học tịch của Tô Duy Duy, biết cô ta thay thế thân phận của Tô Duy Duy. Phần tình cảm chuẩn bị cho con gái bị gửi gắm sai người sẽ chỉ khiến trong lòng bà ấy đau đớn và căm hận, sẽ chỉ khiến bà ấy hận không thể quay ngược thời gian, để bà ấy bù đắp cho con gái thật tốt!
Dường như là bị con gái dẫn dắt, Tôn Hồng Anh đột nhiên đi tới, nói năng hùng hồn: "Đúng! Lúc trước nếu không có tôi, Tô Duy Duy đã chết từ lâu rồi, nó còn bé như vậy, nếu thật bị tàu hỏa cán thì chắc chắn sẽ không sống nổi, những năm qua tuy tôi đối xử với nó không được tốt, nhưng tôi cũng không để nó thiếu ăn thiếu mặc đúng không? Cuối cùng nó vẫn an toàn trưởng thành không phải sao? Tôi không có công lao thì cũng có khổ lao chứ? Các người không thể vì chút không tốt này của tôi mà phủ định tất cả những gì tôi đã bỏ ra cho đứa bé này, nói cho cùng, nếu như không phải tôi rèn luyện nó nhiều năm như vậy, nó có thể có được tất cả những gì như ngày hôm nay không?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây