Diệp Trầm Đông thản nhiên liếc nhìn, Diệp Học Nhi cũng lạnh lùng một hừ một tiếng, ông cụ lại càng tức giận hơn.
Ba người đi ra ngoài, để lại cho Thái Quân một bụng ù ù cạc cạc, rất nhanh, bà cụ từ trên lầu đi xuống, Thái Quân vội vàng tiến lên đỡ lấy bà ấy: “Mẹ, mẹ nói bọn họ làm sao vậy? Con bất chấp hỏi một chút, cứ giống như con làm chuyện xấu gì tội ác tày trời vậy."
Bà cụ sửng sốt, mấy ngày này mặc kệ bà ấy hỏi như thế nào thì Diệp Trác Chính cũng không nói, còn nói cái gì lòng của phụ nữ yếu đuối sẽ biểu hiện ra ngoài, nói cái gì việc này không thể xảy ra sự cố, còn nói cái gì mà rút củi dưới đáy nồi, cứu hận mới thêm hận cũ.
Bà ấy đoán không ra nhưng lại ẩn ẩn cảm giác được việc này có liên quan tới Tô Viện Viện, lần này Diệp Trầm Đông khuyên người đến khách sạn xuất giá, nói là khuyên, chẳng bằng nói là đuổi đi, nói chung bà cụ có thể suy đoán được, rồi lại không dám chắc, nếu thật sự như bà ấy đoán, cháu gái ruột của bà đi đâu rồi? Sẽ không xảy ra gì ngoài ý muốn chứ?
"Mẹ cũng không hiểu, bây giờ con muốn đến khách sạn?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây