"Em biết rồi."
"Anh sẽ phái người đi tìm Tranh Tranh," dừng một lát, Diệp Trầm Đông gằn từng chữ: "Anh sẽ không để Tranh Tranh xảy ra chuyện, anh bảo đảm."
Tô Duy Duy cảm thấy thái độ của anh ấy có chút kỳ quái, rõ ràng việc này không có quan hệ với anh ấy, nhưng thái độ của anh ấy thật giống như người cùng một nhà với cô và Tranh Tranh, bộ dạng anh ấy nghiêm túc hứa hẹn cũng khiến lòng Tô Duy Duy ngừng nhịp, cô nói cảm ơn rồi cúp điện thoại, nghĩ đến chuyện này, nghĩ như thế nào cũng không phải là lừa bán bình thường, nhưng cô không quen ai ở tỉnh thành, không có khả năng có người trả thù cô.
Cúp điện thoại, Diệp Trầm Đông trầm mặc nhìn về phía cửa sổ, cơ bản anh có thể đoán đứa nhỏ bị ai dẫn đi rồi, là tức nước vỡ bờ hay là gì khác? Nhưng bất luận như thế nào, Diệp Đông Trầm tuyệt đối sẽ không để chuyện như vậy xảy ra lần thứ hai trước mặt anh ấy, nhà họ Diệp bọn họ cũng không phải dễ bắt nạt!
Khi Tô Duy Duy trở về, Hạ Đông Lâm xách áo khoác chuẩn bị ra cửa, anh bình tĩnh hơn nhiều so với Tô Duy Duy tưởng tượng, điều này làm Tô Duy Duy bình tĩnh hơn trước không ít.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây