Tiểu Muội cười gật đầu, đợi cô bé trưởng thành liền biết truyện hay, cho chị dâu làm nhân vật chính trong chuyện của cô bé, hì hì hì.
Tô Duy Duy lại ôm Tranh Tranh vào lòng, gần đây Tranh Tranh càng cởi mở hơn so với trước đây, điểm này có thể nhìn ra từ phong cách vẽ tranh của Tranh Tranh, hương vị trên người trẻ con rất dễ chịu, hơn một năm Tô Duy Duy ôm thằng bé ngủ đã thành quen rồi, lúc này đã rất lâu rồi không ôm thằng bé ngủ, vô cùng không quen, cô xoa tóc Tranh Tranh, hừ nói: "Con có nhớ mẹ không? Mẹ cũng rất nhớ rất nhớ con."
Tranh Tranh lặng lẽ liếc cô một cái: “Mẹ có ba là đủ rồi."
Tô Duy Duy sững sờ, cười khúc khích, vò loạn tóc thằng bé: “Con vật nhỏ này, con nói đi có phải con muốn mẹ ôm con ngủ không?"
Tai Tranh Tranh đột nhiên đỏ lên, mạnh miệng nói: "Con mới không có đâu!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây