Lương Minh Tô: “Sau khi anh qua đời, là chị ấy vẫn luôn chăm sóc bọn em, chăm sóc mọi người, chị ấy là người chị dâu tốt nhất trên thế giới, có đồ ăn ngon nhưng lại tiếc ăn, luôn để lại cho bọn em, chị ấy luôn động viên bọn em mà không phải chèn ép, chị ấy có thể có một sự lựa chọn tốt hơn, chị ấy có thể vứt bỏ bọn em và con trai anh mà theo người khác, nhưng chị ấy không làm thế, nếu không có chị ấy, có lẽ cái gia đình này đã sớm tan nhà nát cửa, anh à, làm người thì phải có lương tâm, cả đợi có một người phụ nữ như vậy bên cạnh quý giá bao nhiêu thì anh phải càng rõ ràng hơn so với bất kỳ ai, anh đã gây ra cho chị ấy nhiều khổ sở như vậy, ngàn vạn lần đừng lại phụ chị ấy.
Hạ Đông Lâm nãy giờ vẫn luôn yên lặng lắng nghe cuối cùng cũng ngẩng đầu, trên mặt lộ vẻ ngạc nhiên: “Cô nói, tôi còn có con trai?
Hạ Đông Lâm cau mày, anh nghi ngờ mình đã kết hôn, nhưng không bao giờ nghĩ tới khả năng có con, dù sao tuổi của anh ở trong thành phố không được tính là lớn tuổi, rất nhiều người bằng tuổi ở đây còn chưa kết hôn, dù cho anh đã kết hôn rồi thì thôi, lại còn có con sao?
Hạ Đông Lâm đứng thẳng người, trầm mặc hồi lâu mới nói: "Vậy hẹn gặp một chút đi."
Mặc dù anh không nhớ gì về quá khứ của mình, từ đầu đến cuối đều như kiểu đang nghe chuyện của người khác, nhưng với tư cách là chủ gia đình, bỏ vợ bỏ con đi biệt tích hơn hai năm, mà vì lý do này vợ con anh sống không tốt. anh cũng chẳng thể thờ ơ được, dù sao cũng phải bù đắp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây