Tô Duy Duy đứng ngây ngốc nhìn anh ta một lúc lâu, đột nhiên, người đàn ông dường như cảm nhận được ánh mắt của cô, anh ta quay đầu lại nhìn về phía cô, Tô Duy Duy nhìn anh ta từ xa, cô bỗng giật mình, một cảm giác kỳ lạ chưa từng có ập đến trong lòng cô, cảm giác ấy lóe lên rồi vụt tắt làm cho cô không thể giải thích được.
“Chị dâu? Chúng ta đi ô tô đi? Lương Vệ Đông hét lên.
Tô Duy Duy vừa mới định thần lại, trái tim dường như đã đập lỡ nhịp, cảm giác vừa rồi rất kì lạ, cô chưa từng gặp qua người đàn ông này, nhưng cô lại có cảm giác rất quen thuộc.
“Chúng ta gọi xe đi.
Bởi vì có rất nhiều người cho nên bọn họ đã bắt một chiếc xe tải, cũng vì có nhiều người nên bọn họ không sợ bị xe đen cướp, may mắn là người lái xe đáng tin cậy và đưa bọn họ đến địa chỉ đó. Tô Duy Duy nghĩ rằng biệt thự không khác nhà dân là mấy, nhưng khi đến nơi, cô mới nhận ra rằng biệt thự là một nơi vô cùng trang trọng, có hoa viên, thậm chí còn có giàn leo và xích đu cho trẻ em chơi trong sân. Tô Duy Duy quan sát một cách cẩn thận và thấy rằng ngôi biệt thự này vẫn còn rất mới.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây