Lương Vệ Đông đối với chuyện này rất thờ ơ, anh ta chỉ muốn báo tin vui này cho Tô Duy Duy mà thôi, chung quy là anh luôn cảm thấy vinh dự này thuộc về chị dâu, dù sao cơ hội được đến trường này là cũng do chị dâu cho anh ta.
“Chị dâu, cuối cùng tôi cũng không phụ lòng mong đợi của chị rồi. Lương Vệ Đông nghẹn ngào nói.
Tô Duy Duy xúc động vỗ vai anh ta và mọi người, rồi nói với vẻ mặt tự hào: "Tất nhiên rồi! Tôi đã nói với cậu là cậu có thể làm được mà! Tôi đã nói là chức trạng nguyên kia đối với cậu lấy dễ như chơi rồi mà! Vệ Đông à, cậu đã làm được điều đó không phải vì bất cứ điều gì khác, mà là vì cậu đã nỗ lực cố gắng, cậu có năng lực và đó là những gì mà cậu xứng đáng được nhận! Hi vọng sau khi vào đại học, cậu vẫn sẽ tiếp tục cố gắng và tiến được xa hơn!"
Lương Vệ Đông nhắm mắt lại, không để Tô Duy Duy nhìn thấy những giọt nước mắt trong hốc mắt của anh ta, anh ta lấy từ trong túi ra một phong bì và đưa cho cô.
Tô Duy Duy sửng sốt một lúc, trong phong bì thực sự có một xấp tiền: "Đây là..."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây