Sáng hôm sau Tô Duy Duy đến trường, thầy Tiểu Trang vừa gặp cô đã đỏ mặt: "Quả là có chuyện đó thật."
"Hả?" Tô Duy Duy ngạc nhiên.
"Có một xưởng đồ chơi đến tìm tôi, bảo tôi tiến cử vài đứa trẻ thông minh cho anh ta để chơi thử đồ chơi. Tôi sẽ giới thiệu Tranh Tranh với họ rồi. Nghe nói hoạt động này sẽ kéo dài khá lâu. Tôi nghĩ trẻ con có đồ chơi miễn phí cũng là chuyện tốt mà."
Tô Duy Duy không nghĩ lại có chuyện tốt như vậy thật, nhưng cô vẫn thấy có gì đó không đúng lắm, sao bên xưởng đồ chơi kia lại không tìm mấy đứa trẻ ở thành phố chứ? Chẳng phải mấy đứa trẻ đó trông sẽ thông minh hơn ư?
"Nghe nói ở thành phố khác cũng có trường thí điểm rồi, bọn họ còn cung cấp một số đồ dụng dạy học cho lớp chúng tôi, trưởng khối cũng thấy không có nguy hiểm gì nên đã giữ lại rồi."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây