Từ trước đến nay, cứ hễ hai người cãi nhau là bà ta chưa bao giờ thắng nổi, biết bao lần đều ôm một bụng tức.
Lương Phú Quý liếc mắt nhìn bà ta: "Đã biết con bé khó xơi còn cứ đi chọc nó."
Lưu Ngọc Mai càng tức thêm: "Một đứa con dâu như nó thì có gì mà khó xơi? Suy cho cùng cũng chỉ bởi tôi là mẹ kế thôi. Nếu tôi mà là mẹ ruột của Hạc Minh thì nó có dám đối xử với tôi như thế không?"
Lương Phú Quý sầm mặt, ông ta không thích nhắc đến người vợ đã khuất. Ông ta luôn cho rằng người đã chết có nhắc đến cũng chẳng ích gì, nhưng Lưu Ngọc Mai thì lúc nào cũng phạm vào điều tối kị ấy. Lương Phú Quý rút tẩu thuốc ra, nói tiếp: "Được rồi, đừng có sinh sự nữa, nói cho cùng cũng là chúng ta làm chưa tốt. Một mình con bé nuôi mấy đứa trẻ như vậy cũng đâu dễ dàng gì."
"Không dễ dàng? Có gì đâu mà không dễ dàng! Ông không biết à, người ngoài đang đồn ầm lên là lần này Lương Mẫn Anh lên thành phố kiếm được nhiều tiền lắm đấy!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây