Nghĩ đến đây, Tô Duy Duy cũng tỉnh hẳn, sau lưng túa đầy mồ hôi lạnh. Sao trước đó cô lại không nghĩ đến chứ? Sau khi mất trí nhớ, Lương Hạc Minh đã đổi tên, mặc dù trong bản gốc không nhắc quá nhiều, nhưng Hạ Đông Lâm vừa nghe đã biết là tên của nhân vật chính. Thêm vào đó, một nhân viên như Hạ Đông Lâm sao có thể tự ý quyết định một đơn đặt hàng lớn như vậy được, còn nói qua điện thoại sẽ bán giả xuất xưởng cho cô nữa chứ. Sở dĩ anh có quyền lớn như vậy là vì anh vốn không phải nhân viên, mà là người đứng đầu công ty.
Trong sách từng nhắc đến sản nghiệp của Lương Hạc Minh có ở khắp nơi, từ những năm 90 anh đã bắt đầu mở công ty, sau khi cho lên sàn một loạt công ty cổ phần, nhờ có ánh mắt sắc bén và sự đầu tư chính xác, giá trị của anh chưa từng dậm chân tại chỗ. Vậy nên việc gọi điện thoại đó chẳng qua cũng chỉ là một trong những sự đầu tư của anh, còn cô lại bỏ lỡ cơ hội ôm đùi, coi người tương lai sẽ giàu lên như chân chạy vặt!
Tô Duy Duy suýt tức hộc máu. Nhớ lại năm ấy, lúc đọc sách, trong đầu toàn là tướng mạo của nam chính, vậy mà đến lúc gặp được thì chính cô lại không nhận ra? Có lí nào lại vậy?
Tô Duy Duy mất ngủ cả đêm, sáng hôm sau tỉnh dậy, cô còn bị trật cổ, đau đớn vô cùng. Lương Tiểu Muội xun xoe chạy đến phía sau, nhiệt tình đấm bóp cho cô.
"Chị dâu, sức của em thế nào? Tay nghề khá chứ? Có gì không vừa ý thì chị cứ việc nói nhé! Em nhất định sẽ cải thiện!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây