Cô bé nhìn căn phòng vắng tanh, giường lạnh ngắt, chăn xếp ngay ngắn... Giống hệt với lúc sáng cô bé đi học.
Chị dâu đi 18 ngày rồi, vẫn chưa về.
Lương Tiểu Muội không chịu nổi nữa, ngồi dưới đất khóc rống lên: "Hu hu hu, chị dậu không quan tâm em nữa! Em không còn chị dâu nữa rồi!"
Đột nhiên một cây thịt nướng rơi vào tầm mắt của cô bé, cây lòng nướng này vừa mới rời khỏi bếp, nước mỡ bóng loáng, kích thước to nhỏ dính vào nhau của lòng nướng tỏa ra, khiến người ta vừa nhìn đã đủ muốn cầm nó nhai trong miệng để thưởng thức hương vị. Tô Duy Duy ăn rồi, tuy bây giờ cô ăn không ngon, nhưng ít ra thức ăn cũng phong phú, thỉnh thoảng còn có thể mua ít thịt heo, vịt rang muối, gà rán để cải thiện bữa ăn. Nhưng Lương Mẫn Anh và Lương Minh Tô không làm thế được, mỗi ngày hai người đều nấu cháo và ăn đậu hũ, Lương Tiểu Muội ăn hết hơn nửa tháng, bụng đói cồn cào.
Trước mắt, cô bé ngửi mùi lòng nướng mà thèm nhỏ dải, lúc này cô bé liếm môi theo cây lòng nướng ngẩng đầu lên, đã đập vào mắt cô bé là gương mặt to tướng của Tranh Tranh ở gần sát mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây