Tô Duy Duy nghi hoặc nhìn về phía Tranh Tranh, lập tức mang biểu cảm giống tổng giám đốc. Mặc dù biết tương lai lão đại sẽ làm ngành nghề hội họa, nhưng tận mắt thấy vẫn khó mà hình dung rung động trong nội tâm, tranh sáp màu của Tranh Tranh nhìn có vẻ tiện tay vẽ xấu, nhưng chính sự vẽ xấu này lại khiến người ta hai mắt tỏa sáng, sức sống tràn trề và thiên phú như muốn bật ra từ trong bức tranh, khiến khán giả trong nháy mắt sinh ra phức cảm tự ti cực mạnh. Tựa như Tô Duy Duy không nhịn được đang nghĩ, người lớn như cô vẽ tranh vậy mà không bằng đứa trẻ ba tuổi lần đầu tiên vẽ tranh, so với Tranh Tranh, cô còn sống không khác gì lãng phí không khí, chẳng lẽ cô thật sự do Nữ Oa trong lúc tạo ra con người tiện tay nặn ra? Mà đứa bé Tranh Tranh này thì được Nữ Oa nghiêm túc nhào nặn ra.
Tranh Tranh nghe thấy lời khen thì ánh mắt sáng lên, mặc dù đây là lần đầu tiên cậu dùng bút màu vẽ tranh, nhưng cậu tự dưng cảm thấy ban nãy trong lúc vẽ tranh trong lòng có sự hưng phấn khó tả, thật giống như cậu nên vẽ như này vậy.
"Quá tuyệt vời, con trai!" Tô Duy Duy giơ ngón tay cái lên, quyết định phải coi trọng vấn đề dẫn dắt tương lai lão đại, Tranh Tranh đi học trước một năm, cũng nên nhập môn rồi: “Mẹ cho rằng con rất tuyệt, quay về mẹ mua cho con thêm mấy bộ bút sáp màu thuốc màu được không?"
Tranh Tranh hưng phấn gật đầu, khóe miệng cong lên.
Trong sự sợ hãi thán phục của tất cả mọi người, Tô Duy Duy đi ra khỏi nhà đài, tương lai lão đại vẽ một bức tranh có thể bán được mấy ngàn vạn thậm chí hơn trăm triệu, như vậy, nếu như cô thu thập lại tranh Tranh Tranh vẽ khi còn bé, cho dù không thể bán lấy tiền cũng có thể xuất bản hồi ký gì đó, cũng có thể kiếm được một món hời, mà sau này bản thảo Tranh Tranh vẽ hỏng cô cũng có thể thu thập lại, ôi, ngày lễ ngày tết sinh nhật liền bảo con trai hiếu thuận với mẹ già, mỗi lần tặng một bức tranh là được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây