Lúc này Tô Duy Duy mới nhớ ra, hôm qua cô đã nhìn thấy bóng lưng của Hạ Đông Lâm, hóa ra là anh, thảo nào giống như đã từng gặp ở đâu đó.
Tô Duy Duy mỉm cười, nụ cười của cô dịu dàng, như thể cô được bao quanh bởi mùa xuân, nhưng nụ cười này không chạm đến đáy mắt, chỉ phảng phất ở bên ngoài, khiến người ta cảm thấy cảnh xuân vừa rồi chỉ là thoáng qua, mùa xuân ấy còn chưa hoàn toàn đế, cách đó không lâu là mùa đông giá rét chưa tiêu tan, nhưng mà dáng vẻ của cô, cho dù chỉ là tia nắng ấm áp giữa mùa đông trong ánh mắt cũng đủ khiến người ta luyến tiếc.
Hạ Đông Lâm định thần lại, trong mắt cậu bé hiện lên một tia khao khát không thể che giấu, giống như rất mong đợi được đến gần anh, anh trầm giọng nói:
"Hôm qua chú đã hứa với cháu, nếu gặp lại, chú sẽ mời cháu ăn đồ ngon, cháu muốn ăn gì?"
Hôm qua Tranh Tranh được đi ăn KFC, cảm thấy rất ngon, đó là món ngon nhất mà cậu từng ăn, Ở nông thôn không có món nào ngon như vậy cả, cậu muốn ăn nhiều một chút, như vậy lúc về có thể nói với Lương Tiểu Muội, ở thành phố có KFC rất ngon, dù sao cô bé vẫn chưa được ăn, bản thân phải ăn thật nhiều để chọc tức cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây