''Mới bốn tuổi đã muốn học chơi cờ? Không tồi, có tiền đồ hơn cháu chắt của ông, nhưng nhóc con, cờ tướng không phải ai muốn học là được, nhất định cần có thiên phú, như vậy đi, nếu cháu muốn học, bảo chú bên cạnh dạy cho cháu vài nước cờ, rồi chơi với ông có được không!'' Lão Kha nói xong, nhìn Tranh Tranh một cách khó hiểu, dáng vẻ của cậu bé không tệ, nhưng đó không phải là nguyên nhân khiến ông ta nhìn cậu chằm chằm, không hiểu sao cảm thấy cậu bé giống một người, rốt cuộc là giống ai?
Lão Kha sửa sang lại bàn cờ, Hà Đông Lâm nghe vậy không khỏi hứng thú, hôm nay anh chỉ đi ngang qua đây, xe của anh chuyển hàng hóa, lại bị tàu hỏa chặn đường, cho nên mới dừng ở lại chỗ này. Anh tự nhận không phải người lương thiện, không có hứng thú giúp chủ xe bắt gà, đi vào trong tiểu khi, thấy có người chơi cò, không hiểu sao cảm thấy cảnh đánh cờ hơi quen thuộc, nên ngồi xuống đánh cờ theo tiềm thức, ai ngờ lại thắng.
Tài xế vẫn đang bắt gà, nghĩ tạm thời vẫn chưa thể rời đi, Hạ Đông Lâm nhìn về phía đồng hồ, gật đầu: ''Được, chú sẽ dạy cháu.''
Tranh Tranh gật đầu, Hạ Đông Lâm ngồi xuống ghế, cậu bé ngồi trong lòng Hạ Đông Lâm, hai người đối mặt với lão Kha.
Lão Kha chơi trước, Hạ Đông Lâm dựa vào thế cờ của mình đưa ra đối sách, đồng thời giải thích cặn kẽ lý do tại sao anh lại đi nước này, Tranh Tranh nghe vậy gật đầu, cứ như vậy, lão Kha và Hạ Đông Lâm vừa chơi cờ vừa giảng giải, Tranh Tranh vẫn trầm mặc, không biết đang nghĩ gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây