Nếu như đám người đấy sau nhà đối xử không tốt với cô? Có lẽ cô cũng không thấy có vấn đề gì! Có thể còn cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng, có một loại cảm giác rộng lượng đến cuối cùng như vậy, nhưng cô tin rằng, con người đều tương trợ lẫn nhau, nuôi sống đám nhóc này, cũng chỉ tiêu tốn chút tiền không quan trọng, nếu thật sự có một ngày như thế, có thể coi như khoản tiền này dùng để làm từ thiện.
Chẳng có gì phải suy nghĩ.
Tô Duy Duy cười thờ ơ, xách một bọc đồ lớn rời đi.
Bác Khâu nhìn theo bóng lưng cô không nhịn được bật cười lắc đầu, ông ấy vừa sửa xong một chiếc xe, nhìn thấy một người phụ nữ bước ra từ một chiếc xe màu đen có rèm che, cô ấy nhìn về phía Tô Duy Duy, trong ánh mắt tràn đầy sự kinh ngạc.
“Bác à, người vừa nãy… có phải cô ấy tên là Tô Duy Duy không?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây