Giang Đào lại gần, xem kịch vui nói: "Duy Duy à, dù sao thì bà ấy cũng là mẹ cô, sao cô có thể đối xử với bà ấy như thế? Cô cưới chồng thì có thể cứu mạng mẹ cô đấy."
Lưu Ngọc Mai cũng đi tới, vẻ mặt cười trên nỗi đau của người khác, Tô Duy Duy lạnh lùng nhìn Tôn Hồng Anh nằm trên mặt đất giả chết, lại liếc nhìn hai người đang xem kịch vui, hận không thể đánh cho bọn họ một trận, nhưng hiển nhiên cô đã đánh giá quá thấp bản thân, cô muốn đánh người phải cần tự mình ra tay sao?
Ngay sau đó, tiếng chó sủa truyền đến, con chó kêu gâu gâu, tiếng kêu dọa người, mấy người hàng xóm không nhịn được lui lại một bước.
"Đây chẳng phải Hắc Bối sao?"
"Là chó ngao Tây Tạng?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây