Lập tức, Tranh Tranh mặt lạnh tanh đi tới, đừng nhìn cậu bé dáng người nhỏ, khí thế lại không nhỏ, Lương Tiểu Muội có tật giật mình vội vàng chạy ra bên ngoài, trước khi đi, Lương Tiểu Muội cho Tô Duy Duy một ánh mắt ngầm hiểu lẫn nhau.
Xuỵt! Việc này nhất định không thể để cho Tranh Tranh biết.
Bên ngoài vẫn đang có tuyết rơi, trên tóc Tranh Tranh toàn là bông tuyết trắng, Tô Duy Duy cười dùng tạp dề lau sạch cho cậu, giọng dịu dàng: "Con trai mẹ đói bụng rồi à ?"
Tranh Tranh vốn không đói bụng, nhưng mùi thơm tóp mỡ ngay trước mũi, thật sự cảm thấy bụng đói, cậu chớp mắt mấy cái, Tô Duy Duy cười cầm miếng tóp mỡ cho vào trong miệng cậu, Tranh Tranh nhai nhai, thỏa mãn híp mắt, không khỏi cọ cọ vào người Tô Duy Duy.
Tô Duy Duy cười lên: “Ăn giỏi quá nha, ăn nữa không con ?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây