Lương Mẫn Anh không khỏi kích động, đêm đó cũng ngủ không ngon, hôm sau trời vừa sáng đã đến nhà ga mua vé, cuối năm người trở về nhiều, người đi thành phố lớn lại không nhiều, Lương Mẫn Anh nhanh chóng mua được vé ngồi, ngày tiếp theo đã sửa soạn xong đi Thượng Hải.
Tiễn Lương Mẫn Anh xong, trong lòng Tô Duy Duy khẽ thở phào, nếu là đại ca trong sách, như vậy có hào quang của nhân vật chính duy trì, vận may của Lương Mẫn Anh chắc chắn sẽ không quá kém, lại nói thời nay chỉ cần gan lớn sẽ càng dễ kiếm tiền, những thương gia nổi tiếng thời này, có ai mà không kiếm đầy bồn đầy bát? Cô chỉ là vai phụ, chưa chắc đã có may mắn như thế, chuyện giống vậy nếu như để cô làm nói không chừng liền sẽ bị công an bắt, còn do nhân vật chính như Lương Mẫn Anh làm, chắc chắn sẽ không có vấn đề quá lớn, dù sao con đường tương lai của Lương Mẫn Anh đã bày ra đó.
Hôm sau lại có tuyết rơi, đây là trận tuyết rơi đầu tiên năm nay, quả nhiên không phải nói đùa, những bông tuyết to cỡ tiền xu thi nhau rơi xuống, chờ đến trưa, tuyết đã qua mu bàn chân, thời tiết như này trường học chắc chắn cho nghỉ, Tô Duy Duy cũng không để bọn nhỏ đi học nữa, Lương Tiểu Muội nghe nói có thể không cần đi học, rất kích động, dẫn theo Tranh Tranh ném tuyết ở cửa.
Tô Duy Duy đi bộ đến hàng thịt đầu thôn, sợ mấy ngày nay thiếu thốn vật tư dứt khoát mua hơn mấy cân thịt.
Đến khi trở về cô lấy một phần thịt mỡ rán thành tóp ra, ép ra mỡ lợn, cặn mỡ heo còn lại thì giữ lại xào rau xanh làm sủi cảo ăn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây