Lại nhìn Tô Duy Duy, bản thân càng ngày càng kém may mắn nhưng cuộc sống hàng ngày của Tô Duy Duy ngày càng thoải mái, da dẻ trắng hơn, dáng người đẹp, ánh mắt có thần hơn, một người phụ nữ nông thôn phơi nắng trong suốt mùa hè, chẳng những không đen mà còn trắng hơn, nói xem có khó chịu hay không? Bà ta nghi ngờ Tô Duy Duy mang lại điều xui xẻo này cho mình.
Tô Duy Duy vẫn chưa làm việc, đầu tiên cô lấy giấy bút ra, Lưu Ngọc Mai cau mày thật chặt, vẻ mặt chán ghét:
“Cô làm gì vậy? Mẹ kế cũng là mẹ, gọi cô đến chăm sóc là tôi sai, cô cầm giấy bút làm gì?
Tô Duy Duy có vẻ hơi khó xử nói: “Cái này...
“Cái này cái kia cái gì? Hỏi cô thì cứ nói đi! Lời nói cũng không lưu loát, ông Lương nhà chúng tôi quả thật xui rủi tám kiếp mới tìm được một người con dâu như cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây