Châu Bảo Quốc giận dữ nói: “Tôi đã nghe ngóng rồi, về mặt pháp lý, việc này cháu cũng phải chịu trách nhiệm.
“Cái gì? Tại sao cháu phải chịu trách nhiệm? Thạch Quế Anh mở to mắt, tràn đầy vẻ không vui.
“Nói đơn giản, nếu một tên trộm đến nhà cháu ăn trộm một thứ gì đó rồi chết, người chủ này sẽ phải chịu một phần trách nhiệm, đương nhiên tôi cũng không hiểu về pháp luật lắm, ý trên là chuyện này thông qua thương lượng để giải quyết là tốt nhất, cháu nói xem đều là hàng xóm với nhau cần gì phải ra tòa, coi như cháu xui xẻo, dàn xếp ổn thỏa là được rồi.
Thạch Quế Anh một hơi không thể nuốt xuống, bà ấy trồng Thủy Tiên không phạm pháp, bây giờ ăn bị nhiễm độc lại là lỗi của bà ấy? Làm sao có thể bắt bà ấy chi trả chi phí chữa trị khi hoa của bà bị ăn trộm, ăn xong còn bị trúng độc? Bà ấy giống người dễ bị bắt nạt sao.
Thạch Quế Anh tức giận đến trước nhà Lưu Ngọc Mai mắng chửi một trận, Giang Đào và Tạ Chấn Quang bị mắng đến đen mặt không dám đi ra ngoài giải quyết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây