Hơn thế nữa chẳng phải thiếu niên ở giai đoạn đang trưởng thành không muốn bị người ta nhìn thấy mình là nạn nhân nhất sao? Nhất là người nhà hay là người yêu, cậu ấy cũng không muốn sự tự trọng cuối cùng của mình mất đi vì bị người thân nhìn thấy.
Tô Duy Duy nghĩ hay là bỏ đi, cũng may bây giờ là giờ cao điểm đến trường, học sinh ai cũng vội vào lớp, cho nên đám kia đánh vài cái rồi bỏ đi. Lương Tiểu Đệ cũng vội vàng cúi đầu, chạy vào trường học. Đầu của cậu ấy cúi rất thấp, giống như sợ người khác nhìn thấy. Tô Duy Duy biết cậu ấy dùng thái độ lạnh lùng của mình để giấu đi sự yếu đuối trong đáy lòng.
Cô theo một đường khác, đi phía sau đám côn đồ đến một cửa tiệm net.
"Haiz, xem đồng phục bọn mày chỉ là cấp hai thôi nhỡ?" Tô Duy Duy thì thầm hỏi.
Mấy thằng côn đồ thấy Tô Duy Duy quá xinh đẹp, lập tức hỏi lại: "Ừm, hỏi làm gì?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây