Anh ta suy nghĩ một lát, lại bỏ bài thi vào cặp, anh ta mới chỉ thi đứng top hai mươi, không đủ để cho chị dâu bất ngờ, chắc chắn anh không thể tự kiêu được, đợi khi thi đạt được tên thủ khoa rồi nói với chị dâu cũng được.
Lương Vệ Đông không tạm biệt mọi người mà đi vào trường học, Lương Tiểu Đệ cũng đến trường như bình thường, Lương Mẫn Anh muốn quay lại xưởng may, nhưng sau khi mọi người nghe về chuyện bạn trai của cô ấy, nên họ lo anh ta sẽ lợi dụng cô ấy, những lời bàn tán ở xưởng may càng ngày càng nhiều, Lương Mẫn Anh không chịu được nữa, lập tức thu dọn đồ đạc về nhà.
Cho nên, trong nhà chỉ còn hai người lớn là Tô Duy Duy và Lương Mẫn Anh, Lưu Ngọc Mai đã hận thấu xương hai người nên lúc ăn cơm cũng không thèm gọi. Nói trắng ra, Tô Duy Duy cứ thế bị đuổi khỏi nhà, một cân lương thực cũng không lấy được. Lương Mẫn Anh buồn rầu ngủ cũng không ngon giấc, cô ấy bảo cứ theo đà này cơm trong nhà cũng không có mà ăn, nhưng Tô Duy Duy lại im lặng, với tính cách của Lưu Ngọc Mai thì dù cho có ở riêng thì bà ta được bao nhiêu tiền đâu chứ? Tiền trong nhà hiện tại sợ đổ hết lên người Tạ Chấn Giang rồi, Tô Duy Duy suy nghĩ rất thoáng, người ta không kêu cô ăn cơm thì cô không ăn thôi. Dù sao, mỗi ngày cô toàn nhậu được ăn ngon uống say, nên rất thấy gai món ăn Lưu Ngọc Mai nấu.
Sáng sớm, gió thu thổi qua thật mát mẻ, Lương Mẫn Anh dậy rất sớm để nấu cơm, Tô Duy Duy thức dậy đã có cơm nước ăn rồi. Tâm trạng của cô rất tốt, nên cô rót cho mỗi người Lương Mẫn Anh và đứa bé vài ly sữa đậu, Lương Mẫn Anh thấy thế, bối rối nói: "Chị dậu, em cũng lớn rồi uống phí lắm, để dành cho hai đứa nhỏ uống đi nhỉ?"
"Xíu đây mà làm gì phí? Nếu cơ thể của em không khỏe, thì sao chăm sóc cho bọn nhỏ tốt được?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây