“Haiz, tôi đi đây! Tôi về nhà đây, sắp đến giờ rồi, nếu không lát nữa chủ nhân ngu ngốc của tôi sẽ đi tìm tôi khắp tiểu khu, chịu không nổi mà!”
Tiểu Khôi vỗ cánh bay đi, Bạch Hạ Hạ đuổi theo: “Này, không phải đến tìm tôi à?”
Tiểu Khôi vỗ vỗ cánh: “Đều tại chủ nhân ngu xuẩn của tôi, tôi bị lây bệnh đãng trí rồi, suýt nữa quên mất.”
Bạch Hạ Hạ: “...” Không phải “suýt” mà cậu “đã” quên rồi, biết không hả.
“Có con mèo nhờ tôi nói với cô, sắp tìm được rồi, nói cô chờ một chút, có lẽ là 2 ngày nữa sẽ có tin tức.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây