Tuy trong lòng mắng chửi nhưng Tống Bắc vẫn cười hì hì: “Được, chúng ta cùng đi, chẳng qua ở đó rất nguy hiểm, không nên mang theo nhiều người.”
“Ông nhiều việc phải làm, chi bằng nói một đồng chí đi theo xe là được.”
Lý Ái Quốc cười: “Chuyện này đâu có được. Nói thật chứ, tôi cũng rất tò mò. Mấy con khỉ kia thông minh như vậy, tìm được con người cũng rất nhanh. Tôi phải tận mắt đến nhìn, tốt xấu gì cũng tăng thêm chút kiến thức. Nói chính xác, chúng nó giúp đỡ chúng ta như vậy, dù sao cũng là hàng xóm mà.”
Tống Bắc cười ha hả tiễn Lý Ái Quốc đi, sau đó hừ lạnh: “Lão già xảo trá!”
Lý Ái Quốc ngâm nga mấy bài hát, mặt khinh bỉ nói: “Cáo già Tống Bắc này, muốn trấn lột đây mà, nghĩ tôi không biết chuyện, muốn lừa gạt tôi chứ gì!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây