Thập Niên 90: Xuyên Thành Mèo Tôi Muốn Làm Công Cho Tổ Quốc

Chương 87:

Chương Trước Chương Tiếp

“Tôi nói cái gì thì làm cái đó đi! Đừng nói nhẳm với tôi!” Giọng điệu của Lý Ái Quốc lạnh lùng, âm u đến đáng sợ, cảnh sát trẻ sợ đến nỗi mặt trắng bệch, chỉ gật đầu không dám nói thêm nữa.

Đội trưởng người đầy sát khí, chuyện gì xảy ra vậy? Văn vật đã tìm được rồi? Sao lại nổi giận nữa chứ?

Tốt xấu gì cũng đã hoàn thành một vụ án lớn, đội trưởng nên vui mừng mới đúng chứ? Thật sự không thể hiểu nổi đội trưởng đang nghĩ gì nữa.

Lý Ái Quốc vội vã ra khỏi bệnh viện, liên tiếp 2-3 ngày liền chưa chợp mắt, sắc mắt ai cũng xanh lè, nhìn rất khó coi. Sự mệt mỏi viết đầy trên mặt.

Khi vội vàng băng qua đường, ven đường có mấy nhóm người tụm năm tụm ba một chỗ, bọn họ đang chơi cờ tướng. Có vài giọng nói câu được câu không truyền vào tai Lý Ái Quốc: “Vài ngày trước, mấy quân nhân canh ở đây đuổi mèo hoang gần đây đi, gần chỗ tôi ở dạo này thấy mèo hoang giảm hơn phân nửa.”


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️