Mãi không biết chán, quên trời quên đất!
Quách Triều Minh hơi cúi đầu, như mở cờ trong bụng mà vuốt ve mèo! Lúc trước, anh ta nào có được đãi ngộ tốt như này bao giờ, con mèo này đâu có ngoan ngoãn cho anh ta sờ, suốt ngày nổi giận và cáu kỉnh với anh ta
Kéo tới kéo lui, đồng chí Quách phải sử dụng binh pháp trấn áp mèo mới được sờ nó… Nghĩ đến mà chua xót muốn khóc.
Quách Triều Minh cảm động đến bật khóc: Meo meo yêu anh ta, nhưng nhìn nó giống cấp trên của anh ta hơn đấy.
Quách Triều Minh: Tôi không buồn, đây là phần thưởng chiến thắng của sự nịnh bợ một cách hèn mọn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây