Quách Triều Minh buồn chán lật tạp chí, miệng cắn táo răng rắc, đôi chân dài bắt chéo: “Đúng thế! Anh Tần, anh đừng để ý chuyện khác, phải dưỡng thương cho thật tốt, căn cứ chúng ta không thể anh được.”
“Anh nghĩ xem, bây giờ hai chúng ta đều không ở căn cứ, chắc chắn đám nhóc kia đã như khỉ xổng chuồng, vui mừng làm loạn khắp nơi rồi.”
Bạch Hạ Hạ nhìn góc nghiêng của Tần Tiêu cảm thấy da anh rất đẹp. Làn da rám nắng, sống mũi cao, cặp lông mi dài rũ xuống.
Khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng không khác thường ngày là bao, Bạch Hạ Hạ cẩn thận quan sát anh, thấy mặt anh cứng đờ.
Tay cầm ly sữa của anh siết càng lúc càng chặt, Bạch Hạ Hạ thấy buồn cười.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây