Vừa rồi, nếu Quách Triều Minh không phản ứng nhanh, lấy Tống Bắc và Chính Ủy Hà ra làm bia đỡ đạn, thì lúc này Phương Khởi đã dựng được hình tượng một lão cán bộ hết lòng vì thế hệ mai sau, mong muốn đàn em thành rồng thành phượng, cống hiến cho đất nước rồi.
Còn bây giờ...
Phương Khởi: Có trái tim của một kẻ tiểu nhân, tiếc là năng lực quá kém, lại không biết cách làm người, chỉ là con tốt thí mạng đụng phải họng súng của Đội phó Quách.
Quách Triều Minh khẽ nói: “Chạy nhanh thật đấy.”
Phương Khởi đã nhận thua, Quách Triều Minh cũng chẳng thèm để ý. Anh ấy đặt mèo con trở lại ghế nhỏ: “Ăn cơm đi, còn việc phải làm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây