Rất dễ chịu.
Thanh Mãng liếc mắt nhìn gã “thú hai chân” trắng trẻo, suy nghĩ một chút, không dùng đuôi quất qua - Hạ Hạ đã nói, sau này còn phải lợi dụng thú hai chân. Rắn thông minh phải biết lo xa, phát triển bền vững.
Nuốt “thú hai chân” rồi, sau này kiếm đâu ra người để lợi dụng?
Thanh Mãng miệng chê nhưng thân thể lại thành thật trườn về phía Giang Bình: “Thôi được rồi, cho sờ thêm hai cái nữa.”
“Có cảm thấy vinh hạnh không?” Thanh Mãng từ nhỏ đã tự hào về bộ da đẹp hoàn mỹ của mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây