“Mèo Ba Tư màu trắng như tuyết, có đôi mắt hai màu. Dáng hình thon thả, rất đẹp.” Sau khi tỉnh lại, Tô Triết Vũ vẫn luôn nhớ mãi.
Các bác sĩ không rêu rao chuyện mèo xông vào lúc cấp cứu, thậm chí còn giữ kín như bưng trước mặt Tô Triết Vũ, dù sao đây cũng là sơ suất trong khâu quản lý của bệnh viện.
Đội trưởng bất đắc dĩ: “Lấy đâu ra mèo? Cậu nằm mơ đấy, không phân biệt rõ giấc mơ và hiện thực rồi.”
“Không, tôi thật sự nhớ có một con mèo.” Con người khi cận kề cái chết thường sẽ có những trải nghiệm và cảm nhận kỳ lạ, Tô Triết Vũ không biết con mèo đó từ đâu đến, nhưng cậu ấy luôn có cảm giác, chính con mèo đó đã mang đến cho mình sức sống.
Sức sống và hy vọng mới.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây