“Bé ngoan, sau cơn mưa trời lại sáng! Con ngoan ngoãn hiểu chuyện như vậy, lại còn có người thím sẵn sàng hy sinh tất cả để nuôi nấng bù đắp cho các con, sau này nhất định sẽ có ngày tháng tốt đẹp.”
“Con cũng đừng trách thím mình, là phụ nữ nông thôn, không được học hành, không giống bà được đi học, được nhìn thấy thế giới bên ngoài rộng lớn. Trong mắt cô ấy, chỉ có ruộng vườn nhà mình, cứ ngỡ những kẻ giả danh tốt bụng như thế là người tốt rồi.”
“Tầm nhìn hạn hẹp, không thể trách được.”
Bà cụ Đồ cười hiền từ, nụ cười trên môi Lý Văn Tú lập tức tắt ngấm. Bà ta hoàn toàn không nhìn ra bà cụ cố tình vạch trần bộ mặt thật của mình hay là chẳng nhận ra điều gì mà đang mỉa mai châm chọc bà ta.
“Tiểu Lý, cô nói đúng không?” Bà cụ Đồ tìm kiếm sự đồng tình từ người bị châm chọc, nụ cười vẫn rạng rỡ trên môi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây