Thật là mất mặt! Thủ phạm chính là họ, bác sĩ Tiểu Vương thầm nghĩ: Chắc chắn kiếp trước cô ấy đã gây nghiệp chướng gì nên kiếp này mới gặp phải chuyện xấu hổ như vậy... Hu hu hu...
Hồ Cầm hít sâu một hơi: “Khi nào Viện trưởng đến, hãy nhắc tôi đến phòng 212 đợi.”
Ý của Chủ nhiệm Hồ là lần sau họ vẫn phải đến quan sát và học hỏi?
Hồ Cầm biết làm sao được? Dù không muốn, bà vẫn phải đi!
May mà kỹ thuật châm cứu của ông cụ rất giỏi, quan sát và học hỏi chắc chắn sẽ thu được điều gì đó bổ ích.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây