Thập Niên 90: Xuyên Thành Mèo Tôi Muốn Làm Công Cho Tổ Quốc

Chương 161:

Chương Trước Chương Tiếp

Ngô Kim Bảo đã ngoài bảy mươi nhưng mắt tinh tai thính, dáng đi thẳng tắp, ung dung bước đi trong đôi dép lê.

Lần thứ ba hất tay Lý Ái Quốc ra khi ông ấy ân cần đưa tay đỡ, ông cụ bực bội trừng mắt: “Tôi tự đi được! Cứ phải đỡ, làm màu hiếu thuận à? Vậy đợi thêm mười năm nữa, lúc nào tôi nằm liệt giường rồi hãy nói!”

Lý Ái Quốc: “...”

“Cậu à...” Ông ấy cười trừ, đâu còn chút phong độ của một đội trưởng đội Cảnh sát hình sự, dè dặt giục giã ông cụ: “Cháu sợ cậu đi chậm quá, đến muộn thì con mèo kia khỏi bệnh mất. Thế thì cháu chẳng những uổng công một chuyến mà còn không thể lấy lòng được nó...”

Ngô Kim Bảo: “...” Đứa ngốc nào đây? Vậy ra, ông đây là công cụ cho thằng nhãi này đi lấy lòng à?


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)