“Haha, đội trưởng Lý đánh giá tôi quá cao rồi đấy, chúng tôi chỉ buôn lậu, không dính dáng gì đến bọn buôn người kia, Lão Liêu muốn nhúng vào vũng nước đục. Sau nhiều lần quan sát tôi mới biết được bí mật của ông ta, dạo gần đây tôi mới biết ông ta buôn lậu ma túy, ngài đừng đề cao tôi như thế.”
“Ông cảm thấy Lão Liêu có biết không?” Mắt Lý Ái Quốc sắc bén như sói, nhìn trực diện Bạch Nhị… Đám người này, Lão Liêu tội phạm buôn lậu, Vương Bằng và Bạch Nhị đi theo ông ta, chẳng lẽ không dính dáng chút nào à?
“Đội trưởng Lý, chúng tôi chỉ muốn kiếm tiền, nhưng không muốn liều mạng!” Vương Bằng giễu cợt nói: “Còn nữa, Lão Liêu kia, ông ta luôn nghĩ bản thân ông ta thông minh, nhìn chúng tôi như kẻ ngốc. Làm biết được chúng tôi đã phát hiện ra chuyện ông ta che giấu. Còn nữa, ông ta là người cực kỳ hẹp hòi, làm sao chịu kéo chúng tôi theo cùng.”
“Đội trưởng Lý, chúng tôi đã chủ động nói ra sự thật, báo cáo chuyện ma túy, coi như đã lập được công đúng không?”
Lý Ái Quốc gật đầu, đã hiểu hai người này không muốn nói nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây