Dung Gia Đống nhìn khuôn mặt tươi cười của cô, nói: “Cô vợ trẻ, anh… Đi đến bên tai cô nói mấy câu nhẹ đến nỗi không nghe thấy, sắc mặt Đào Lệ Hoa càng đỏ hơn, trừng Dung Gia Đống nói: “Còn chưa tới ban đêm, anh ngậm miệng lại đi.
Cô hít sâu một hơi, nói: “Đồ đạc anh xếp lên xe hết chưa? Cũng may là anh không mang về nhà, lầu trên lầu dưới nhiều người cũng không thuận tiện.
Đây là cố ý thay đổi chủ đề.
Ngược lại Dung Gia Đống cũng không cố ý dây dưa, ngược lại gật đầu nói: “Ừm, sáng hôm qua anh trở về đã làm xong, em tưởng anh ngốc à? Anh chắc chắn sẽ không mang về nhà, không phải nói thì dễ mà nghe thì khó, truyền đi lung tung cũng không tốt, hôm qua anh vừa về đã mượn xe ngay, chuyển hàng lên xe hàng nhỏ, khóa lại thật cẩn thận.
Đội vận chuyển của bọn họ vừa đi vừa về chuyển theo đồ vật cũng là chuyện bình thường, mọi người tập mãi thành thói quen, cũng không nghĩ nhiều.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây