Nhờ có Hùng Xán Lạn tới nên cậu mới thuận lợi chạy ra cửa được, Hùng Xán Lạn líu lưỡi: “Cả nhà cậu định dọn đến thủ đô đấy à?
Tôn Nguyên lé mắt nhìn cậu ta, nói: “Cậu cảm thấy nhà mình có tiền mà dọn hả?
Cậu nói: “Mẹ mình lúc nào cũng cảm thấy nhà mình chịu lộc nhiều quá, cho nên nhân cơ hội này bảo mình mang thật nhiều đồ đi.
Cậu tạm dừng một chút, thở dài: “Chẳng qua bọn họ đã quên con trai thân yêu của bọn họ cũng chỉ làm một thiếu niên yếu đuối mong manh, làm sao có thể mang nhiều đồ như vậy chứ.
Hùng Xán Lạn phụt cười, nói: “Được rồi được rồi, cậu đừng diễn nữa, dù sao tôi cũng sẽ không bê cho cậu đâu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây