Dung Gia Đống nhìn vợ, bật cười nói: “Hai người hùn vốn cùng nhau làm. Cô ấy bỏ ra nhiều ý tưởng như thế, vậy có phải em cũng nên nỗ lực một chút để thể hiện giá trị của mình không? Thị trường luôn thay đổi nhanh chóng, bây giờ bọn em thấy có cơ hội kinh doanh, nếu không nắm chặt thì có thể sẽ bị người khác vượt lên trước. Em thấy người làm quảng cáo ở chỗ chúng ta không tính là nhiều, anh thà bỏ tiền ra là có thể làm ngay. Hai năm này em phải tự mình chống đỡ trước, với cả cô ấy cũng sẽ không hoàn toàn mặc kệ, thật ra cũng không ảnh hưởng gì. Em lo liệu trước thì còn có một lợi thế là em sẽ hiểu rõ quá trình mở một cửa tiệm hơn. Tự mình nắm chắc là một chuyện tốt đối với em. Mặc dù coi như là em bỏ sức ra, nhưng cô ấy cung cấp ý tưởng lại càng quan trọng hơn. Em cũng không thiệt thòi.
Lúc nãy Dung Gia Đống đã suy nghĩ rất nhiều, anh ấy không ra sức được, nhưng trong kinh doanh thì đầu óc lại xoay chuyển rất nhanh. Hơn nữa lại rất thông suốt.
Anh ấy nói: “Thôi được rồi. Tối nay chúng ta không ăn cơm ở nhà. Trùng hợp tối nay ba không về, anh gọi cho anh Quý, hai nhà chúng ta đi ăn chung, tiện thể bàn bạc một chút.
“Hả?
Đào Lệ Hoa kinh ngạc nhìn Dung Gia Đống, sau đó lập tức nói: “Được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây