Dung Gia Đống: “Đương nhiên là thật chứ, anh đã từng nghĩ rồi, em xem mẹ thích quay phim như vậy, nếu như bà ấy thường xuyên đóng phim, vậy thì sao có thể ở lại cùng ban quay phim mãi được? Khi đoàn phim tới là ở lại phòng cho khách của chúng ta, có lẽ lần này đi cũng vậy. Dù không phải chê bai gì nhưng dù sao cũng không tiện bằng sống ở nhà mình. Chúng ta mua một căn nhà, mỗi lần mẹ tới đó quay phim có thể ở lại đó. Sau đó chúng ta thử hỏi hộ khẩu xem có thể chuyển hộ khẩu được không, vậy là có thể mua cả nhà cả hộ khẩu rồi. Nếu như có thể, chúng ta sẽ tách hộ khẩu, sau này Tuyết Bảo lớn một chút có thể lên thủ đô học hành. Mặc dù ở thành phố Thẩm cũng không tệ nhưng thành phố lớn chắc chắn nền giáo dục cũng tốt hơn, hơn nữa thi sinh thi đại học ở đó điểm cũng cao hơn so với tỉnh khác, có ưu thế. Dù cho con gái chúng ta học thế nào, người làm ba như anh sẽ cân nhắc tất cả vì con gái.
Đào Lệ Hoa nghe chồng mình nói như vậy, há hốc miệng bất ngờ!
Cô ấy hoàn toàn chưa từng nghĩ tới.
Cô ấy nói lắp: “Anh, anh, anh, anh nghĩ nhiều vậy sao?
Suy nghĩ như vậy, thực sự người làm mẹ như cô ấy không bằng người làm ba như Dung Gia Đống rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây