Từ khi đến nhà máy của con trai làm, bây giờ ông ấy xem như đã tìm được sự nghiệp mùa xuân thứ hai. Chớ nhìn ông ấy trước kia là lãnh đạo nhỏ trong một xưởng lớn cả vạn người, nhưng thật đúng là không bằng một xưởng mấy trăm người này. Lúc ấy bên trên còn có lãnh đạo, người quản lý cũng nhiều, ai cũng có thể trộn lẫn một chân vào. Một tầng này từ trên xuống dưới, làm chuyện gì cũng đều phải viết báo cáo, bên trên bên dưới phối hợp, nhưng cũng chẳng dễ dàng đâu. Nhưng mà hiện tại đã không còn giống vậy, cơ cấu nhà máy đơn giản. Bên trên không có nhiều lãnh đạo quản lý như vậy, tất cả mọi người đều tự phụ trách riêng phần của mình, mà giám đốc lại còn là con của ông ấy, ông ấy có quyền lợi rất lớn, làm việc trót lọt, đương nhiên tâm trạng rất tốt.
Ông nội Dung: “Kỹ thuật lái xe này của ba, không phải ba khoác lác chứ con cũng chưa chắc so được với ba đâu, con nhìn xem con lái xe nhanh như thế nào đi. Sao? Con cho rằng con đang lái máy bay hả? Ba lái xe ổn định lắm đấy.
Dung Gia Đống hàm ý sâu xa: “Con lái xe cũng không tính là nhanh, con không chạy quá tốc độ mà, nhưng ngược lại là ba đấy, lái cũng chỉ nhanh hơn xe lừa một chút.
“Phi, cái thằng nhãi ranh này.
Ông nội Dung mắng: “Ngay cả người ba này mà con cũng có thể chèn ép, ba thấy là con không muốn yên ổn rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây