Chị Chúc lau nước mắt nói: “Đêm nay em nghỉ ngơi thật tốt đi. Ngày mai em trốn trong xe của nhà trẻ mà chạy, sau này đừng quay lại nữa.
Chúc Hồ Lô thầm cười mỉa, nhưng để tránh đánh rắn động cỏ nên vẫn nói: “Rồi, rồi, tôi biết rồi. Chị đi đi. Kế hoạch của gã không phải mượn xe ngắm cảnh trốn khỏi thành phố. Nếu thật như thế thì gã đã chẳng phải tìm lão Tam làm gì.
Đương nhiên, gã sẽ không nói thật ra, ngược lại còn qua loa an ủi: “Chị cứ yên tâm.
Chị Chúc gật đầu: “Vậy thì chị lên đây... nếu không cháu trai em sẽ hoài nghi.
Chúc Hồ Lô mất kiên nhẫn: “Cút cút cút.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây