Đào Lệ Hoa: "Anh đừng đắc ý, cũng đừng giả vờ giả vịt nữa, mau đứng dậy chuẩn bị ăn cơm đi."
Thật ra Dung Gia Đống cũng không mệt mỏi lắm, chẳng qua là anh ấy sợ làm bọn trẻ bị ngã thôi, chứ mệt thì không mệt, nếu mới leo lên tầng hai đã mệt rồi thì anh ấy lại vô dụng quá. Anh ấy chỉ cố ý trêu lũ trẻ thôi.
Dung Gia Đống: "Đến đây, chuẩn bị ăn sủi cảo thôi."
"Đi rửa tay đi."
Dung Gia Đống rửa tay cho mấy đứa nhóc, vừa nãy đứa nào đứa nấy còn như con mèo mướp nhỏ, bây giờ đã là đứa trẻ sạch sẽ rồi. Tuyết Bảo tò mò hỏi: "Bà nội ơi, sao lại trông khác nhau thế ạ?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây