Cô bé để mẹ chải hai bím tóc thấp rồi đội mũ len lên đầu, lúc nãy còn khóc nhè mà giờ trông đã rất xinh xắn rồi.
Cô bé nói: "Con có vẻ là vẫn còn rất xinh."
Đào Lệ Hoa: "Con nhìn đôi mắt đỏ hoe của con đi, sau này con không được khóc như thế này nữa, có biết không?"
Tuyết Bảo vâng một tiếng rồi gật đầu.
Cô bé thực dậy, liền trở thành một cô bé ngoan ngoãn hiểu chuyện, cô bé nhìn cốc sữa đậu nành trên bàn nói: "Ăn hết sao, ăn không hết được đâu."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây