"Không sao đâu, anh ấy sẽ lại đến thôi, không phải bọn họ phải đi giao hàng cho ba cậu sao? Vậy chắc vài ba bữa nữa sẽ lại tới thôi."
Tuyết Bảo: "Phải rồi."
Cô bé lập tức vui vẻ hẳn lên, cô bé còn nhỏ, nhưng bạn bè xung quanh cô bé lại luôn nói cho cô bé hiểu, cũng thường đưa cô bé đi chơi cùng, Tuyết Bảo cũng từ đó mà bị ảnh hưởng, trở nên rất hiểu chuyện. Mỗi ngày đều rất vui vẻ.
Lần nào cũng vậy, khi cô bé buồn dù chỉ là một chút, thì các bạn cũng sẽ ở bên cạnh phân tích làm nỗi buồn tiêu tan hết. Rất nhanh cô bé lại phục hồi trạng thái vô tư vui vẻ như trước rồi.
Cô bé nhanh chóng cúi đầu ngoan ngoãn xem sách ảnh, Khổng Điềm Điềm thấy sách ảnh thì lại không bình tĩnh được, không phải gia đình họ có chuyện gì, nhà họ cũng chẳng có chuyện gì cả. Dù sao thì. Cô cũng đã quen rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây