Anh ta nuốt một ngụm nước bọt xuống cổ họng, nói: "Manh Bảo ơi, thời gian của bố có hạn..."
Tô Manh chớp mắt: "Chưa làm xong sao..."
Tuyết Bảo phi tới trước, nói: "Chú ơi, chú như thế là không được rồi, mấy việc này, bố cháu thảnh thơi chơi chán mà cũng làm xong được đấy."
Tô Kiến Nghiệp không thể nhịn hơn nữa: "Đừng nghĩ chú không biết, những việc này đều do cô hai của cháu làm! Bố cháu lười như con lừa ấy, làm gì biết làm việc nhà!"
Tuyết Bảo nghe thấy vậy bèn giận dữ chống mạnh: "Chú nói linh tinh! Bố cháu rất tốt!"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây