Không ai ngờ rằng, chỉ trong một vài năm tới sẽ có làn sóng sa thải ập đến. Quan niệm trong mấy năm đầu rất khó để thay đổi, ai cũng nghĩ hay là vào doanh nghiệp nhà nước làm công nhân. Cũng bởi vì cuộc sống an nhàn, chứ không phải là họ không có lòng tiến thủ.
Không nói đâu xa, chỉ riêng ở nơi này mọi người đang đợi chia nhà, hầu như không có ai tự mua nhà cho mình. Nếu như nói không mua nổi cũng không đúng, rất ít người tích cóp tiền, nhưng cũng có nhiều người sợ mình vất vả mua nhà. Chuyện chia nhà cũng thường xuyên bị đẩy đi, vì vậy cả nhà tình nguyện sống cùng nhau. Những khu nhà gia đình giống như bọn họ, có lẽ như vậy sẽ tốt hơn.
Nhưng không, vừa sáng sớm tiếng chuông reng reng vang lên từng hồi. Từng nhà lục đục thức dậy, những người còn lại trong gia đình cũng đừng hòng ngủ một giấc yên tĩnh. Thỉnh thoảng còn có thể nghe nhà ai đó cãi nhau ầm lên vì tranh giành nhà vệ sinh.
Kể cả nhà họ Dung cũng không ngoại lệ.
Nhà họ Dung cũng vội vàng và bận bịu như vậy, các thành viên trong gia đình đều được phân công làm việc, không ai rảnh rỗi. Bà Dung nấu bữa sáng trong phòng bếp, Đào Lệ Hoa thì dẫn con gái đi tắm rửa thay quần áo, còn ông Dung và Dung Gia Đống thì gấp chăn màn trong phòng mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây