Lúc này Tưởng Hàn mở miệng: "Có thể, không có điều luật nào quy định là không thể làm ăn với người nước ngoài cả. Đừng nói chú Dung chỉ là liên lạc với thành phố Thâm Quyến bên kia, coi như là người Tây thì cũng bình thường. Hiện tại nhà buôn quốc tế rất nhiều, có người Tây, cũng có đầu này của ta, cơ bản đều là đi về phía người Tây bên kia, cái này cũng là cho phép. Mình nghĩ, người chú Dung nói là nhà buôn người Tây.
Vẻ mặt của anh mang theo tán thưởng, nói: "Chú Dung không hổ là chú Dung, đầu óc thật linh hoạt, chỉ riêng cái bánh đào ngọt của nhà máy thực phẩm kia, thật đúng là chỉ có người Tây mới thích, khẩu vị của bọn họ tương đối nặng, thích ngọt ngào còn dầu mỡ. Còn chưa nói, chú Dung thật sự có khả năng xử lý chuyện này.
Lời này của anh thật sự làm rất nhiều người an tâm, vừa rồi quả thực là sầu hận không thể cào tường.
Điển hình cho câu nói hoàng đế không vội thái giám đã gấp.
Chú Dung người ta tự mình đi thành phố Thâm Quyến thì không sao, mấy đứa nhóc bọn họ lại ở sau lưng lo lắng cho người ta nát tấm, sợ bị lừa gạt. Nhưng mà nghe Tưởng Hàn và Thôi Phong nói, cũng có thể làm cho mọi người an tâm một chút.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây