Lâm Tú Uyển: “Các ghế này vừa bị giẫm lên, không thể trực tiếp ngồi được. Quần áo sẽ bị bẩn.
Cô tìm giẻ lau, lau sạch cho cô nhóc, nói: “Được rồi. Ngồi đi.
Tuyết Bảo ngọt ngào nói: “Cảm ơn cô Lâm.
Cô nhóc nhìn thấy mọi người đều lấy sách vở ra, vội vàng rào một cái, đem sách cùng hộp bút trong cặp đều đổ hết ra... Lo lắng không thôi.
Đừng nhìn thấy cô nhóc bình thường là dáng vẻ một cô bé rất hiểu chuyện. Thực ra, trẻ con vẫn là trẻ con, vẫn có thể cảm nhận được ngay lập tức. Cô nhóc sửa sang lại đồ của mình. Lúc này mới ngẩng đầu lên. Lâm Tú Uyển cười một tiếng, nói: “Được rồi, học thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây