Tuyết Bảo nghiêng đầu nhìn, mũ rơm nhỏ lẻ loi rơi trên bãi cỏ, Tuyết Bảo lập tức nói."Là của Tuyết Bảo.
Dung Gia Đống ngồi xổm xuống nhặt lên, phủi sạch rồi đội lên lại cho con gái, con gái nhỏ anh, ngỗng trắng đuổi theo hù không khóc, bắt được rắn độc cũng không khóc, ngược lại nghe nói muốn đi gặp bác sĩ lại khóc thảm thiết như vậy, đúng là con nít quá mà.
Anh ấy chỉnh lại váy nhỏ của con gái, nói: "Tuyết Bảo không tin ba sao? Ba là người yêu Tuyết Bảo nhất.
Tuyết Bảo nhìn ba, nghiêng đầu, hơn nửa ngày sau mới túm lấy váy nhỏ của mình, nhỏ giọng nói.
"Vậy, vậy, vậy ba có đảm bảo không?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây