"Cái này còn cần phải nói sao? Chỉ cần nhìn mặt đã biết tôi lớn hơn anh nhiều rồi, nhóc con như anh thật không biết nhìn người, cái này mà cũng nhìn không ra. Năm nay tôi đã ba mươi ba, con trai tôi đã học trung học cơ sở rồi, năm nay nó học lớp sáu, hôm nay đi học không có ở nhà, nếu không tôi đã bảo nó dẫn Tiểu Hoài cùng với Tuyết Bảo đi chơi, nhóc con này rất rành đường xá bên này."
"Wao, con của anh đã lơn như vậy rồi sao!" Dung Gia Đống khiếp sợ, bất kể là khiếp sợ thật hay là khiếp sợ giả, cũng đã chọc cho Hải Tử cười ha ha, vô cùng vui vẻ.
Lâm Sơn thở dài một cái thật sâu.
Hải Tử nhìn Dung Gia Đống nói vậy, lại liếc mắt nhìn Lâm Sơn một cái, chân thành nói:
"Hai người làm chung có hoà thuận không?"Dung Gia Đống: "Anh xem lời này nói ra làm tổn thương lòng tôi bao nhiêu? Có gì mà không được chứ? Chúng tôi có một mối quan hệ rất thân thiết. Đúng không, anh Lâm?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây